Vicky không nói cho Khanh về suy nghĩ của mình, anh cho rằng việc ấy không cần thiết. Cuộc gặp ngắn giữa hai người vào buổi chiều ở Paloma, nơi mà giờ thì Khanh đã biết là cũng thuộc về Vicky, Khanh nói với anh về việc Andre yêu cầu, chỉ cần Vicky bỏ chuyện cổ phần sang một bên thì thỏa thuận sẽ được thiết lập. Vicky tỏ ra suy nghĩ một chút trước khi nói anh sẽ cho người liên lạc với Andre, việc cổ phần của Avy không thành vấn đề.
Phần còn lại của buổi chiều lại dành cho những cốc mocha và những câu chuyện bâng quơ. Sài Gòn ập xuống cơn mưa bất chợt. Quán bỗng đông lên. Ngày chậm lại.
- Bao giờ em ra Hà Nội?
-Em chưa biết. Quá nhiều thứ chồng chéo.
- Gỡ ra từng chút một. Lập những mục tiêu ngắn. Đừng quá vươn tới điều gì. Lấy thước đo thành công là sự trưởng thành của bản thân.
- Đó là những kinh nghiệm của anh sao – Khanh mỉm cười.
- Có lẽ. Anh cũng không biết – Vicky nhún vai– vấn đề là phía trước còn dài. Đừng bao giờ cho rằng mình đã đạt đến limit.
- Vâng. Dài mà anh.
- Càng dài như thế. Càng phải giữ chính mình.
Bản nhạc True Colors vang lên từ bar êm dịu, không phải Phil Collins hay Lara, có lẽ là giọng của Olivia Ong. Đây là một trong những bản nhạc mà Khanh được nghe từ khi còn rất bé, khi nó còn Pháp. Chuyện Khanh sinh ra ở nước ngoài và sống đến hết cấp một mới về nước ngoài An ra không ai biết. Khanh được nghe True Colors trong một chuyến lưu diễn của một diva mà không nhiều người biết – Lara Fabian. Mãi sau này, khi biết nhiều hơn về Lara, Khanh mới biết đêm ấy nó đã được nghe giọng hát từ một trong những người vĩ đại của làng âm nhạc thế giới. Lara là một diva có thể hát được đến mười thứ tiếng, bằng với chất giọng êm ái đến trong suốt.
Những giai điệu xa xôi từng khơi lên tình yêu vào âm nhạc trong Khanh, lại chợt tìm đến trong một chiều mưa êm ả, bên cạnh một chàng trai có nụ cười dịu dàng.
Cảm thấy bình yên là một màu sắc mượt mà của cuộc sống.
“But I see your true colors…Shining through. I see your true colors…And that’s why I love you. So don’t be afraid to let them show…Your true color. True colors are beautiful. Like a rainbow..”
*
* *
Demo ngồi trong phòng họp. Những thông số mới về việc single Âm thanh khiến tất cả vui mừng, The sound chiếm trọn cảm tình của fan Demo trong cả nước, lượng đĩa bán ra thành công hơn dự kiến, và lượng đĩa lậu thì không thể kể xiết. Vấn đề đĩa lậu mặc dù khiến Demo đau đầu như thường lệ, nhưng với tình trạng làm bản quyền mờ mịt bây giờ, Demo không có nhiều lựa chọn bằng việc phải chia lợi nhuận cho những kẻ ăn theo như vậy. May mà Demo còn không bị ăn cắp bài hát, tất nhiên mọi thứ đều được đăng ký một cách bài bản trước khi tung ra, nếu không những chuyện như “Em” của Siro và Gia Đoàn chắc cũng chẳng từ chúng nó, có hàng nghìn kẻ không biết xấu hổ chỉ há miệng chờ những miếng mồi như thế rơi vào miệng!
Anh Minh, sau khi chính thức đồng ý với việc Vicky đề nghị làm chương trình, lại đẩy Demo vào việc tập luyện gấp rút hơn. Thành công chỉ đến với những người cố gắng không biết mệt mỏi, những chàng trai trẻ còn phải làm nhiều hơn cho chính mình, chứ không phải cho tiếng tăm đã có sẵn. Darrent tạm gác chuyện tình cảm sang một bên, anh muốn tập trung một chút cho những ngày sắp tới. Có lẽ đó sẽ là một đêm mà tất cả những người quan trọng theo cả nghĩa bóng và đen, sẽ xuất hiện, Darrent muốn anh biểu hiện tốt. Những thứ mà Demo làm được, đang hạn chế chính bản thân Darrent lại.
Có hàng ngàn những nhân tài trong làng nghệ thuật thế giới nổi lên như những ngôi sao sáng chói, được xưng tụng như những thiên tài của ngành điện ảnh, âm nhạc, thời trang, rồi đột nhiên vụt tắt khi họ rẽ sai lối; Darrent biết những điều như thế.
Vượt qua chính mình là một màu sắc mạnh mẽ của cuộc sống.
Những hạt mưa lất phất ngoài khung cửa tô đậm thêm cảm xúc của Darrent, Demo đang nỗ lực cover lại bản True Colors của tượng đài âm nhạc Phil Collins…
*
* *
Quyên trở lại với công việc mà nó vẫn làm, chụp ảnh và đi diễn. Nó khoác trong mình một trái tim mới. Những điều tưởng chừng rất đơn giản mà Khanh đã nói, đánh thức những gì yếu đuối mà tốt đẹp nhất của Quyên. Quyên biết nó đã sai từ rất lâu, trong tiềm thức, nhưng từ lúc nào đó, Quyên mặc định cho mình rằng đó là một phần của trò chơi. Để đến lúc nhìn lại, nó chỉ thấy trong mình đầy rẫy nhưng ghen ghét và vùi dập, phản lại chính bản thân nó một cách thảm hại. Tiếng lách tách và ánh sáng chớp lên của máy ảnh làm Quyên bừng tỉnh trong dòng suy nghĩ. Nó còn quá nhiều điều để làm tiếp, Quyên biết nó chưa đi đến nơi không thể quay về.
Học cách bắt đầu lại luôn là một màu sắc mới mẻ của cuộc sống.
Quyên tìm lại mình trong chính những gì nó đã đánh lừa bản thân để đánh mất. Thứ còn lại cuối cùng là tình yêu với công việc người mẫu. Không còn là nụ cười giả tạo, Quyên nghiêng người, xoay chân, nét mặt rạng rỡ trước những ống kính đang hướng vào nó. Chiếc phông đằng sau ánh lên dòng chữ True Colors rực rỡ. Quyên cuốn mình vào công việc để tìm lại màu sắc của chính mình.
*
* *
An chăm chú với những bản vẽ đang trải ra trước mặt và trên màn hình máy tính, quán café nhỏ trên đường Nam Kỳ là nơi làm việc ưa thích của nó ở Sài Gòn. Ngoài việc viết báo, lần đầu tiên An thấy thích thú với một công việc đến thế, những bất ngờ ban đầu tại Sài Gòn bỗng mang lại cho An một cơ hội thử sức trong lĩnh vực thiết kế sân khấu đầy yêu thích của nó.
Giờ đây với những yêu cầu cao hơn và chuyên nghiệp hơn cả về cảm xúc, từ phía công ty của anh nó, An miệt mài làm việc. Cũng như Khanh, An cảm thấy hài lòng với những gì nó đạt được trong thời gian ngắn, nhưng nhiều hơn như thế, An thích thú khi tìm được những điều tiềm ẩn trong chính con người mình.
Khám phá bản thân là một thứ màu sắc quyến rũ trong cuộc sống.
Chiếc tai nghe vang lên bản True Colors du dương, hòa với làn mưa ngoài phố vừa buông xuống, những đường nét uyển chuyển hiện ra theo từng nhịp đưa chuột, An xây dựng một thứ kiến trúc của riêng mình từ âm nhạc.
*
* *
Andre ngồi trong công ty, anh vừa nhận được mail của một đại diện bên phía Vicky, thông báo rằng Vicky sẵn sàng từ bỏ việc mua cổ phiếu của Avy. Chỉ cầnAvy đồng ý cho Trịnh Thiếu Khanh tham dự vào chương trình. Andre thở hắt ra. Kinh doanh như một trò chơi mà ai cũng muốn dành phần thắng, và việc kinh doanh bằng nghệ thuật thì như một trò chơi mà người ta phải chiến thắng bằng cảm xúc nhiều hơn thực tế. Lòng kiêu hãnh của Andre chỉ cho phép anh chấp nhận yêu cầu khi mà Vicky tỏ ra nhượng bộ. Và Khanh đã làm được điều đó thật. Cô bé quả thật có một sức hút đến kỳ lạ, như những gì Andre nhìn thấy từ những ngày đầu tiên tiếp xúc với Khanh.
Andre sẽ để Khanh nhiều cơ hội tham gia vào những thứ như thế này hơn. Từ khi Khanh về Avy, dường như anh đã hơi kìm cô bé lại quá. Chỉ bởi một điều, những hình ảnh về Veronica vẫn không ngừng ám ảnh Andre. Andre không muốn vì một sai lầm của mình mà mất đi một người bên cạnh anh nữa. Nhưng trong thâm tâm Andre biết điều ấy là sai lầm. Veronica đi bởi cô muốn đi, anh không thể giữ được. CònKhanh thì không. Những suy nghĩ áp đặt từ Veronica sang những mảnh khác của Andre thế đã là quá đủ.
Quá khứ là một màu sắc đậm nét nhất của cuộc sống.
Người ta có thể tha thứ nhưng không thể quên. Thì thôi hãy cứ sống và mọi thứ đều có vị trí riêng của nó. Andre bật bản True Colors trên máy tính, ngả người xuống ghế, nhắm mắt lại, tự dành cho mình một phút nghỉ ngơi hiếm có trong ngày.
*
* *
Giữa những giờ tập và chụp liên tục, Quỳnh Anh vẫn nhận được những tin nhắn của Pi. Đó là một hạnh phúc dịu dàng. Đôi khi chợt nhớ lại, Quỳnh Anh cũng không biếtPi đã bước vào cuộc sống của nó như thế nào. Từ việc quen biết Thiếu Khanh, đột nhiên nó đến với một chàng trai nổi tiếng của Demo, nhưng có lẽ điều ấy không quan trọng bằng những gì mà Pi đang âm thầm làm cho Quỳnh Anh bây giờ. Những tiếng vỗ tay khi những đôi chân dài bước ra, những lời khen ngợi về những bức ảnh trên vài trang tạp chí giờ không có ý nghĩa bằng tin nhắn của Pi. Quỳnh Anh biết thứ tình cảm không cần đặt tên ấy làm cuộc sống của nó êm đi đến thế nào.
Cơn mưa Sài Gòn xóa đi hết những mệt mỏi suy tư, để lại những sự kết nối nhẹ nhàng. Người ta nghĩ về nhau ở bất cứ nơi đâu.
Tình yêu, một cách rõ ràng, là màu sắc rực rỡ nhất của cuộc sống.
..It’s true color for everyone.
But can u see it?
Mời các bạn đón đọc tập 29
Phần còn lại của buổi chiều lại dành cho những cốc mocha và những câu chuyện bâng quơ. Sài Gòn ập xuống cơn mưa bất chợt. Quán bỗng đông lên. Ngày chậm lại.
- Bao giờ em ra Hà Nội?
-Em chưa biết. Quá nhiều thứ chồng chéo.
- Gỡ ra từng chút một. Lập những mục tiêu ngắn. Đừng quá vươn tới điều gì. Lấy thước đo thành công là sự trưởng thành của bản thân.
- Đó là những kinh nghiệm của anh sao – Khanh mỉm cười.
- Có lẽ. Anh cũng không biết – Vicky nhún vai– vấn đề là phía trước còn dài. Đừng bao giờ cho rằng mình đã đạt đến limit.
- Vâng. Dài mà anh.
- Càng dài như thế. Càng phải giữ chính mình.
Bản nhạc True Colors vang lên từ bar êm dịu, không phải Phil Collins hay Lara, có lẽ là giọng của Olivia Ong. Đây là một trong những bản nhạc mà Khanh được nghe từ khi còn rất bé, khi nó còn Pháp. Chuyện Khanh sinh ra ở nước ngoài và sống đến hết cấp một mới về nước ngoài An ra không ai biết. Khanh được nghe True Colors trong một chuyến lưu diễn của một diva mà không nhiều người biết – Lara Fabian. Mãi sau này, khi biết nhiều hơn về Lara, Khanh mới biết đêm ấy nó đã được nghe giọng hát từ một trong những người vĩ đại của làng âm nhạc thế giới. Lara là một diva có thể hát được đến mười thứ tiếng, bằng với chất giọng êm ái đến trong suốt.
Những giai điệu xa xôi từng khơi lên tình yêu vào âm nhạc trong Khanh, lại chợt tìm đến trong một chiều mưa êm ả, bên cạnh một chàng trai có nụ cười dịu dàng.
Cảm thấy bình yên là một màu sắc mượt mà của cuộc sống.
“But I see your true colors…Shining through. I see your true colors…And that’s why I love you. So don’t be afraid to let them show…Your true color. True colors are beautiful. Like a rainbow..”
*
* *
Demo ngồi trong phòng họp. Những thông số mới về việc single Âm thanh khiến tất cả vui mừng, The sound chiếm trọn cảm tình của fan Demo trong cả nước, lượng đĩa bán ra thành công hơn dự kiến, và lượng đĩa lậu thì không thể kể xiết. Vấn đề đĩa lậu mặc dù khiến Demo đau đầu như thường lệ, nhưng với tình trạng làm bản quyền mờ mịt bây giờ, Demo không có nhiều lựa chọn bằng việc phải chia lợi nhuận cho những kẻ ăn theo như vậy. May mà Demo còn không bị ăn cắp bài hát, tất nhiên mọi thứ đều được đăng ký một cách bài bản trước khi tung ra, nếu không những chuyện như “Em” của Siro và Gia Đoàn chắc cũng chẳng từ chúng nó, có hàng nghìn kẻ không biết xấu hổ chỉ há miệng chờ những miếng mồi như thế rơi vào miệng!
Anh Minh, sau khi chính thức đồng ý với việc Vicky đề nghị làm chương trình, lại đẩy Demo vào việc tập luyện gấp rút hơn. Thành công chỉ đến với những người cố gắng không biết mệt mỏi, những chàng trai trẻ còn phải làm nhiều hơn cho chính mình, chứ không phải cho tiếng tăm đã có sẵn. Darrent tạm gác chuyện tình cảm sang một bên, anh muốn tập trung một chút cho những ngày sắp tới. Có lẽ đó sẽ là một đêm mà tất cả những người quan trọng theo cả nghĩa bóng và đen, sẽ xuất hiện, Darrent muốn anh biểu hiện tốt. Những thứ mà Demo làm được, đang hạn chế chính bản thân Darrent lại.
Có hàng ngàn những nhân tài trong làng nghệ thuật thế giới nổi lên như những ngôi sao sáng chói, được xưng tụng như những thiên tài của ngành điện ảnh, âm nhạc, thời trang, rồi đột nhiên vụt tắt khi họ rẽ sai lối; Darrent biết những điều như thế.
Vượt qua chính mình là một màu sắc mạnh mẽ của cuộc sống.
Những hạt mưa lất phất ngoài khung cửa tô đậm thêm cảm xúc của Darrent, Demo đang nỗ lực cover lại bản True Colors của tượng đài âm nhạc Phil Collins…
*
* *
Quyên trở lại với công việc mà nó vẫn làm, chụp ảnh và đi diễn. Nó khoác trong mình một trái tim mới. Những điều tưởng chừng rất đơn giản mà Khanh đã nói, đánh thức những gì yếu đuối mà tốt đẹp nhất của Quyên. Quyên biết nó đã sai từ rất lâu, trong tiềm thức, nhưng từ lúc nào đó, Quyên mặc định cho mình rằng đó là một phần của trò chơi. Để đến lúc nhìn lại, nó chỉ thấy trong mình đầy rẫy nhưng ghen ghét và vùi dập, phản lại chính bản thân nó một cách thảm hại. Tiếng lách tách và ánh sáng chớp lên của máy ảnh làm Quyên bừng tỉnh trong dòng suy nghĩ. Nó còn quá nhiều điều để làm tiếp, Quyên biết nó chưa đi đến nơi không thể quay về.
Học cách bắt đầu lại luôn là một màu sắc mới mẻ của cuộc sống.
Quyên tìm lại mình trong chính những gì nó đã đánh lừa bản thân để đánh mất. Thứ còn lại cuối cùng là tình yêu với công việc người mẫu. Không còn là nụ cười giả tạo, Quyên nghiêng người, xoay chân, nét mặt rạng rỡ trước những ống kính đang hướng vào nó. Chiếc phông đằng sau ánh lên dòng chữ True Colors rực rỡ. Quyên cuốn mình vào công việc để tìm lại màu sắc của chính mình.
*
* *
An chăm chú với những bản vẽ đang trải ra trước mặt và trên màn hình máy tính, quán café nhỏ trên đường Nam Kỳ là nơi làm việc ưa thích của nó ở Sài Gòn. Ngoài việc viết báo, lần đầu tiên An thấy thích thú với một công việc đến thế, những bất ngờ ban đầu tại Sài Gòn bỗng mang lại cho An một cơ hội thử sức trong lĩnh vực thiết kế sân khấu đầy yêu thích của nó.
Giờ đây với những yêu cầu cao hơn và chuyên nghiệp hơn cả về cảm xúc, từ phía công ty của anh nó, An miệt mài làm việc. Cũng như Khanh, An cảm thấy hài lòng với những gì nó đạt được trong thời gian ngắn, nhưng nhiều hơn như thế, An thích thú khi tìm được những điều tiềm ẩn trong chính con người mình.
Khám phá bản thân là một thứ màu sắc quyến rũ trong cuộc sống.
Chiếc tai nghe vang lên bản True Colors du dương, hòa với làn mưa ngoài phố vừa buông xuống, những đường nét uyển chuyển hiện ra theo từng nhịp đưa chuột, An xây dựng một thứ kiến trúc của riêng mình từ âm nhạc.
*
* *
Andre ngồi trong công ty, anh vừa nhận được mail của một đại diện bên phía Vicky, thông báo rằng Vicky sẵn sàng từ bỏ việc mua cổ phiếu của Avy. Chỉ cầnAvy đồng ý cho Trịnh Thiếu Khanh tham dự vào chương trình. Andre thở hắt ra. Kinh doanh như một trò chơi mà ai cũng muốn dành phần thắng, và việc kinh doanh bằng nghệ thuật thì như một trò chơi mà người ta phải chiến thắng bằng cảm xúc nhiều hơn thực tế. Lòng kiêu hãnh của Andre chỉ cho phép anh chấp nhận yêu cầu khi mà Vicky tỏ ra nhượng bộ. Và Khanh đã làm được điều đó thật. Cô bé quả thật có một sức hút đến kỳ lạ, như những gì Andre nhìn thấy từ những ngày đầu tiên tiếp xúc với Khanh.
Andre sẽ để Khanh nhiều cơ hội tham gia vào những thứ như thế này hơn. Từ khi Khanh về Avy, dường như anh đã hơi kìm cô bé lại quá. Chỉ bởi một điều, những hình ảnh về Veronica vẫn không ngừng ám ảnh Andre. Andre không muốn vì một sai lầm của mình mà mất đi một người bên cạnh anh nữa. Nhưng trong thâm tâm Andre biết điều ấy là sai lầm. Veronica đi bởi cô muốn đi, anh không thể giữ được. CònKhanh thì không. Những suy nghĩ áp đặt từ Veronica sang những mảnh khác của Andre thế đã là quá đủ.
Quá khứ là một màu sắc đậm nét nhất của cuộc sống.
Người ta có thể tha thứ nhưng không thể quên. Thì thôi hãy cứ sống và mọi thứ đều có vị trí riêng của nó. Andre bật bản True Colors trên máy tính, ngả người xuống ghế, nhắm mắt lại, tự dành cho mình một phút nghỉ ngơi hiếm có trong ngày.
*
* *
Giữa những giờ tập và chụp liên tục, Quỳnh Anh vẫn nhận được những tin nhắn của Pi. Đó là một hạnh phúc dịu dàng. Đôi khi chợt nhớ lại, Quỳnh Anh cũng không biếtPi đã bước vào cuộc sống của nó như thế nào. Từ việc quen biết Thiếu Khanh, đột nhiên nó đến với một chàng trai nổi tiếng của Demo, nhưng có lẽ điều ấy không quan trọng bằng những gì mà Pi đang âm thầm làm cho Quỳnh Anh bây giờ. Những tiếng vỗ tay khi những đôi chân dài bước ra, những lời khen ngợi về những bức ảnh trên vài trang tạp chí giờ không có ý nghĩa bằng tin nhắn của Pi. Quỳnh Anh biết thứ tình cảm không cần đặt tên ấy làm cuộc sống của nó êm đi đến thế nào.
Cơn mưa Sài Gòn xóa đi hết những mệt mỏi suy tư, để lại những sự kết nối nhẹ nhàng. Người ta nghĩ về nhau ở bất cứ nơi đâu.
Tình yêu, một cách rõ ràng, là màu sắc rực rỡ nhất của cuộc sống.
..It’s true color for everyone.
But can u see it?
Mời các bạn đón đọc tập 29